Khi bước vào không gian được tái hiện tỉ mỉ này, ta như được thời gian đưa trở về năm 1918, thời kỳ hoàng kim của Atlantic City. Sảnh khách sạn trải ra trước mắt như một tác phẩm nghệ thuật sống động, nơi mỗi chi tiết đều thể hiện sự xa hoa và tinh tế đặc trưng của kỷ nguyên Jazz Age sơ khai.
Ánh đèn chùm pha lê rực rỡ tỏa xuống, tạo nên những vệt sáng lung linh trên nền đá cẩm thạch trắng muốt. Những chiếc ghế bành bọc nhung đỏ thẫm được đặt cách điệu xung quanh những bàn cà phê bằng gỗ mahogany bóng loáng, tạo thành những góc ngồi ấm cúng cho những vị khách danh giá. Mỗi góc nhỏ đều được bố trí một cách hoàn hảo, thể hiện gu thẩm mỹ tinh tế của thời đại mà phim "Boardwalk Empire" đã khắc họa một cách sống động.
Không khí nơi đây đậm chất cổ điển Mỹ đầu thế kỷ 20, khi Atlantic City đang trở thành điểm đến của giới thượng lưu và những doanh nhân quyền lực. Trần nhà cao vút được trang trí bằng những họa tiết baroque phức tạp, trong khi các cột trụ to lớn ôm trọn không gian, tạo cảm giác vừa uy nghiêm vừa sang trọng.
Quầy lễ tân bằng gỗ teak cao cấp được chạm khắc tinh xảo, phía sau là một tấm gương khổng lồ đóng khung vàng, phản chiếu toàn bộ vẻ đẹp của sảnh khách sạn. Nhân viên mặc vest đen lịch lãm và thắt nơ trắng đứng chờ phục vụ, mang đến cảm giác như được trở về thời đại của những quý ông và quý bà thanh lịch.
Điều làm nên sự khác biệt của không gian này chính là cách ánh sáng được sử dụng một cách khéo léo, tạo ra những bóng đổ mềm mại trên những chiếc thảm Ba Tư quý giá trải dài khắp sàn nhà. Gam màu chủ đạo xoay quanh sắc nâu ấm, vàng ánh kim và đỏ burgundy, tạo nên một bầu không khí vừa ấm cúng vừa đầy quyền lực.
Những chiếc rèm nhung dày dặn che kín các cửa sổ lớn, trong khi ánh sáng tự nhiên lọt qua tạo ra những dải sáng mờ ảo, gợi nhớ đến phong cách sinematic đặc trưng trong "Road to Perdition". Mỗi góc của sảnh khách sạn đều kể một câu chuyện riêng về thời đại mà tiền bạc và quyền lực đan xen, tạo nên một thế giới đầy mê hoặc.
Sự tái hiện này không chỉ đơn thuần là việc sao chép một không gian cũ, mà là nghệ thuật hồi sinh cả một kỷ nguyên. Từ những chiếc đèn bàn có chao đèn ren tinh tế, đến những bình hoa pha lê được đặt một cách chiến lược trên các bàn cà phê, tất cả đều góp phần tạo nên bức tranh hoàn chỉnh về sự xa hoa của Atlantic City thập niên 1900.
Khi đứng giữa không gian này, ta có thể gần như nghe thấy tiếng nhạc jazz êm dịu, tiếng cười nói của những vị khách sang trọng, và cảm nhận được nhịp sống sôi động của một thời đại đã qua nhưng vẫn mãi lưu giữ trong ký ức. Đây thực sự là một tác phẩm nghệ thuật tái hiện lịch sử, nơi quá khứ và hiện tại hòa quyện trong từng chi tiết tỉ mỉ.